“Các bạn ấy đều muốn chơi với anh Ba nhưng ngày nào anh ấy cũng không nói chuyện, cũng không chơi với các bạn nhỏ, nên con giúp anh ấy nhận đồ.”
“Mẹ nghĩ xem, nhiều đồ như vậy, anh Ba chỉ cần nói thêm vài câu, chẳng phải chúng ta lời to sao?”
Phương Hiểu Lạc thực sự không biết nên đánh giá chuyện này như thế nào.
Cô chỉ có thể nhìn thấy khuôn mặt con trai mình càng ngày càng đen.
Cũng không biết Thẩm Trì Việt lớn lên sẽ thế nào, nếu cứ giữ tính cách này thì đừng kết hôn nữa, kẻo không đủ quan tâm đến con gái nhà người ta.
Trịnh Lan Hoa chỉ vào túi đường đỏ và túi nước tương kia hỏi.
“Vậy hai thứ này thì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT