“Con nói phụ đạo thêm nữa, phụ đạo thế nào? Mẹ thấy cũng chẳng có tác dụng gì.”
Phương Hiểu Lạc nói: “Có thể để Phi Dược phụ đạo, mẹ xem Phi Dược bây giờ đã lớp 4 rồi, thành tích cũng rất tốt. Cuối tuần nào Phi Dược cũng đến tìm Hạ Hạ, đến lúc đó để hai đứa nó đốc thúc nhau học tập. Đến kỳ nghỉ đông, con thấy cứ để Phi Dược đến nhà mình ở luôn là được.”
Trịnh Lan Hoa cũng không nghĩ ra cách nào khác: “Vậy trước tiên cứ làm thế đi.”
Phương Hiểu Lạc lại nói: “Còn buổi tối bình thường, nếu con ở nhà thì con phụ đạo, con không ở nhà thì để Hải Bình và Hải Phong phụ đạo, học được chút nào hay chút đó, ít nhất đừng để môn văn hóa kéo điểm xuống.”
Nếu ai phụ đạo cũng không được, cô sẽ đi mời giáo viên đến phụ đạo, xem giáo viên nào phù hợp với Thẩm Kim Hạ hơn.
Rất nhanh, chủ nhật đã đến, Vu Phi Dược sáng sớm đã bắt xe đến thành phố Giang.
Nhà Phương Hiểu Lạc chuyển ra khỏi đại viện quân đội, Thẩm Kim Hạ chuyển trường rời khỏi trường tiểu học Thanh Thạch số 1, Vu Phi Dược là người buồn nhất, cậu bé không thể chấp nhận được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play