Trương Tân Diễm cũng khen không dứt miệng: “Con gái mẹ xinh đẹp quá.”
Phương Hiểu Lạc cười nói: “Nhờ mẹ sinh tốt.”
Trương Tân Diễm đi cán mì rồi còn chần trứng, sau đó bưng qua cho Phương Hiểu Lạc:
“Hiểu Lạc, con ăn đi. Mẹ cũng không có ý gì, chỉ hi vọng con có thể sống thật hạnh phúc.”
“Con cảm ơn mẹ.”
Phương Hiểu Lạc ăn hết sạch một bát mì cán tay thật lớn, cũng ăn luôn cả quả trứng chần kia.
“Mẹ, mẹ nấu ngon quá đi.”
“Còn kém chút nữa mới bằng con gái mẹ được.” Trương Tân Diễm nhận lấy bát đũa.
Phương Hiểu Lạc lại nói: “Không giống, đây là mùi vị của mẹ.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT