Thẩm Tranh nhẹ nhàng bế Thẩm Trì Việt lên, vốn dĩ cậu bé đang ngủ rất say nhưng vừa rời khỏi giường thì “oa” một tiếng lập tức khóc ré lên: “Mẹ, mẹ...”
Thẩm Tranh sợ quá vội vàng đặt con xuống, sợ tiếng khóc này làm Thẩm Thanh Nguyệt tỉnh giấc.
Thẩm Trì Việt trở lại bên cạnh Phương Hiểu Lạc, rúc vào người cô rồi lại tiếp tục ngủ.
Một lúc lâu sau, Thẩm Tranh mới nói: “Con lớn rồi, thật sự là bám người quá. Ngày mai anh sẽ khóa cửa phòng này lại, không cho chúng vào nữa.”
Phương Hiểu Lạc ngồi dậy, nhìn hai đứa nhỏ đang ngủ, mỉm cười nói: “Con nít đáng yêu thật đấy, vừa xinh xắn vừa đáng yêu, em đẻ ra mà.”
Thẩm Tranh không nhịn được nói: “Sáng mai chúng nghịch ngợm là em lại muốn nhét chúng vào bụng đấy.”
Phương Hiểu Lạc cúi xuống, hôn mỗi đứa một cái: “Bây giờ chúng giống như thiên thần vậy, ngoan quá.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT