Sau khi đứa bé bú no, Tôn Thư Linh bế bé lên vỗ vỗ, bé ợ một cái thật to, sau đó nằm ngủ.
Hai đứa bé được đặt song song trên một chiếc giường lớn khác, ngủ say sưa.
Thẩm Tranh thay quần áo sạch sẽ cho Phương Hiểu Lạc, lại dùng nước ấm lau mặt và tay cho cô, sau đó hôn lên trán cô một cái: “Vất vả cho em rồi.”
Phương Hiểu Lạc chỉ vào hai đứa bé đang ngủ: “Anh còn chưa đi xem con của chúng ta đâu.”
Thẩm Tranh xoay người nhìn con, ừm, hơi xấu, nhưng anh không thể nói ra.
Lỡ đâu làm tổn thương đến Phương Hiểu Lạc thì làm sao bây giờ.
Nhưng không sao, xinh đẹp hay xấu anh đều thích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT