Thẩm Tranh hỏi: “Anh Cả, Hiểu Lạc vội vàng trở về thôn Hồng Hạc là có chuyện gì sao?”
Phương Cường xua tay: “Không có việc gì, Hiểu Lạc nói sáng nay cảm thấy trong miệng nhạt nhẽo, muốn ăn chút đồ cay, muốn làm món váng đậu tẩm dầu ớt cay gì đó, thứ này anh cũng chưa từng thấy qua, nó nói muốn xay sữa đậu nành trước, nhưng xay sữa đậu nành, đậu còn chưa ngâm, hôm nay xay không được, cho nên hôm nay nó không trở về nữa, ngày mai phải xay sữa đậu nành.”
Thẩm Tranh suy nghĩ, trong khoảng thời gian này mình không ở nhà, địa vị này còn không bằng một món ăn?
Váng đậu tẩm dầu ớt cay là thứ gì?
Anh còn không có sức hấp dẫn bằng món váng đậu tẩm dầu ớt cay?
Vu Tân Chính bên cạnh được dịp hả hê, anh ấy cười ha ha: “Thẩm Tranh ơi Thẩm Tranh, cậu nhìn cậu kìa, còn không bằng món váng đậu tẩm dầu ớt cay gì đó, hôm nay cậu vừa trở về, vợ lập tức ném cậu ở nhà một mình, ha ha ha.”
Thẩm Tranh cúi đầu nhìn nhìn đồ vật trong tay: “Mẹ vợ em mang cho nhiều đồ như vậy, em vốn còn muốn cho anh một chút, bây giờ xem ra anh cũng không muốn ăn, thôi quên đi, em giữ lại ăn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play