Cũng không có bán, vốn dĩ không cần nghĩ, hoàn toàn không ăn được.
Trịnh Lan Hoa nghe xong lập tức hỏi: “Con thèm ăn gì cơ?”
“Sầu riêng.” Phương Hiểu Lạc cười tủm tỉm: “Nhưng mà chỗ chúng ta không có bán, con chỉ nghĩ thôi.”
Trịnh Lan Hoa chưa từng nghe nói đến thứ này.
Thấy Phương Hiểu Lạc chỉ thuận miệng nói một câu, rồi lại đi xem thứ khác, Trịnh Lan Hoa cũng không hỏi lại nữa.
Phương Hiểu Lạc cũng không để chuyện này trong lòng, dù sao cũng không ăn được, cũng chẳng cần phải bận tâm làm gì.
Đi dạo một vòng rồi về nhà, Thẩm Tranh đã đun nước tắm xong.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play