“Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tửu lượng của Hải Phong quả thật không tốt lắm, để cho nó nhớ đời cũng tốt, miễn cho về sau trong lòng không có chừng mực.”
Trịnh Lan Hoa xua xua tay: “Tùy các con, dù sao mẹ cũng lười quản.”
Phương Hiểu Lạc ăn cơm xong, lập tức đi ra ngoài, lúc đi ngang qua cửa phòng Trịnh Lan Hoa và Thẩm Kim Hạ thì cảm thấy có mùi gì đó khó chịu, giống như có thứ gì đó bị hỏng.
Cô đi vào xem một lượt, dọn dẹp rất sạch sẽ gọn gàng, cũng không có thứ gì.
Phương Hiểu Lạc lại ngửi, hình như lại không còn nữa.
Cô cảm thấy từ sau khi mang thai, có thể khứu giác nhạy cảm hơn một chút, bản thân ngửi nhầm cũng có thể, sau đó cô đi ra ngoài.
Buổi trưa bọn trẻ tan học về nhà, Thẩm Kim Hạ chạy vào tìm một vòng: “Mẹ, cha chưa về ạ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT