Thẩm Hải Bình nhỏ giọng nói: “Xong rồi, anh cả ơi, mẹ và cha tới rồi, chết chắc rồi.”
Thẩm Hải Phong dựa vào một tảng đá lớn, mắt nhắm nửa mở, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Phương Tiểu Lạc, sau đó loạng choạng bò tới, ôm chầm lấy chân Phương Tiểu Lạc.
“Mẹ, con hơi buồn ngủ.”
Phương Tiểu Lạc đưa tay lên trán, sao trông giống người say rượu thế này?
Vu Tân Chính và Hàn Vệ Bình cũng ngớ người ra, bởi vì Vu Phi Húc còn đang cười chế nhạo Thẩm Hải Phong.
“Thẩm Hải Phong, nhìn cậu kìa, lớn chừng này rồi mà còn không rời mẹ được.”
Phương Tiểu Lạc ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng vuốt tóc Thẩm Hải Phong, để cậu dựa vào chân mình: “Buồn ngủ thì về nhà rồi ngủ tiếp.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play