Thẩm Hải Bình nói: “Sẽ không.”
Thẩm Kim Hạ hỏi: “Vì sao?”
Thẩm Hải Bình nói: “Vì cha lớn lên là nhờ ăn cơm bà nấu.”
Thẩm Kim Hạ nghĩ mãi vẫn không hiểu.
Thẩm Tranh bắt đầu rửa lại nồi, nước rửa nồi đen xì.
Anh thở dài: “Dầu và đường này đều lãng phí rồi.”
“Lửa nhỏ, lửa nhỏ thôi.” Trịnh Lan Hoa liên tục nhấn mạnh: “Nếu không được thì con đừng thắng đường nữa, cứ xào qua rồi hầm là được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play