Thẩm Tranh buông Phương Hiểu Lạc ra, thấy vành mắt cô đỏ hoe, nước mắt lặng lẽ rơi xuống.
Anh đưa tay lau nước mắt cho Phương Hiểu Lạc: “Em yên tâm, là đi cứu trợ thiên tai, không phải đi đánh trận, không nguy hiểm đâu. Anh sẽ về nhanh thôi.”
Thẩm Tranh kéo tay Phương Hiểu Lạc, đi đến bàn làm việc cạnh cửa sổ, cầm bút viết địa chỉ: “Lần này đi đâu không cần phải giữ bí mật, cũng không xa chúng ta lắm. Tin anh đi, anh sẽ về nhanh thôi.”
Phương Hiểu Lạc lặng lẽ ghi nhớ địa chỉ Thẩm Tranh viết, sau đó cô đi tìm một chiếc bình nước quân dụng, dùng nước linh tuyền đổ đầy bình.
“Thẩm Tranh, anh chắc chắn phải mang theo cái này, thứ bên trong giống hệt với thứ em đã cho anh uống lần đầu tiên chúng ta gặp nhau.”
Thẩm Tranh đeo bình nước lên người: “Có thứ này, em càng không cần phải lo lắng nữa, có em ở đây, sao anh có thể nỡ không trở về chứ?”
Phương Hiểu Lạc ôm chặt Thẩm Tranh, một lúc lâu sau mới buông ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play