Thẩm Tranh hôn lên trán Phương Hiểu Lạc, trong lòng anh, người anh đang ôm chính là cô gái có trái tim nhân hậu nhất trên đời.
Phương Hiểu Lạc nắm lấy tay Thẩm Tranh, bàn tay này có rất nhiều vết chai nhưng rộng lớn và mạnh mẽ, mang đến cảm giác rất vững chắc.
Cô tiếp tục nói: “Còn nữa, em cũng hơi ích kỷ, em hy vọng những việc em làm có thể mang đến may mắn cho gia đình chúng ta, nhà chồng em, nhà mẹ đẻ em.”
Phương Hiểu Lạc thì thầm bên tai Thẩm Tranh: “Em mong cha mẹ em, mẹ chồng em sống lâu trăm tuổi. Em mong Hải Phong, Hải Bình, Hạ Hạ đều khỏe mạnh, vui vẻ, thuận lợi. Em mong anh Cả em có thể gây dựng sự nghiệp thật tốt, sau này tìm được người mình yêu. Em mong Tiểu Kiệt, Nhã Mai và Nhã Đình đều có thể thi đỗ vào trường đại học mà các em ấy mơ ước...”
Thẩm Tranh hỏi: “Thế còn anh?”
Phương Hiểu Lạc cười nói: “Em mong chồng của em, cũng chính là đại đoàn trưởng Thẩm công việc thuận lợi, khi làm nhiệm vụ dù gặp phải tình huống nào cũng có thể chuyển nguy thành an. Còn có một chuyện rất quan trọng nữa, em mong con của chúng ta sau này cũng có thể sống một cuộc đời khỏe mạnh, bình an, thuận lợi.”
Thẩm Tranh cong môi: “Con của chúng ta?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT