Vu Tân Chính thẳng lưng: “Này Thẩm Tranh, câu này của cậu tôi không vui đâu nhé, con trai tôi cũng không tệ.”
“Con trai thì tốt đấy nhưng cha có tốt hay không thì chưa biết.”
Vu Tân Chính hừ nhẹ một tiếng: “Không nên dẫn cậu đến ăn cơm, đúng là đồ vong ân bội nghĩa.”
“Bánh chẻo không được ăn, còn phải tự mình nấu mì, đây mà gọi là ăn chực à. Tôi gọi đây là tự lực cánh sinh.” Thẩm Tranh nói, nhìn sang bên cạnh thấy có củ cải muối, lập tức tìm một cái bát gắp ra một ít.
Vu Tân Chính chuyển chủ đề: “Trên đường về tôi nghe nói, người ta bảo trung đoàn 3 của các cậu huấn luyện như ma quỷ, huấn luyện đám sinh viên kia đến mức kêu cha gọi mẹ.”
Thẩm Tranh đặt đũa xuống, nhìn chằm chằm vào nồi: “Nước sôi rồi, cho mì vào thôi.”
Vu Tân Chính ném mì vào nồi, đảo qua đảo lại: “Cậu đừng có đánh trống lảng, cậu nói xem cậu có phải người không, người ta là sinh viên đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play