Ngụy Diên không nhận, anh ấy suy nghĩ một lúc: “Hiểu Lạc, như vậy đi, tôi không lấy giá thấp nhất, cô cũng đừng trả theo giá thị trường. Ít ra chúng ta vẫn là bạn bè, tôi lấy thêm một phần nữa, phần còn lại cô cầm về. Cô nghĩ xem, với mối quan hệ này, lần sau cô không tìm tôi thì sao được. Hơn nữa cô còn giới thiệu việc làm ăn cho tôi nữa mà.”
Xưởng của Ngụy Diên trong vòng mười ngày đã chuyển hai trăm bộ bàn ghế đến trường tiểu học Thanh Thạch.
Hiệu trưởng Tất Tu Kiệt vốn định tổ chức một buổi lễ bàn giao nhưng Phương Hiểu Lạc không đồng ý.
Cô không muốn để học sinh trong trường cảm thấy Thẩm Hải Phong và Thẩm Hải Bình là đặc biệt. Rất nhiều người được dùng đồ của mình, chưa chắc đã biết ơn mình, ngược lại họ còn cảm thấy mình đặc biệt, mình có tiền, sẽ tìm cách chèn ép mình.
Đây chính là hiện thực.
Vì vậy khi bốn lớp khối 1 đều được thay bàn ghế mới, cũng chẳng có ai biết bàn ghế là do ai tài trợ.
Rất nhiều học sinh chỉ bàn tán rằng, học sinh khóa này thật sung sướng, vừa vào học đã được dùng bàn ghế mới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play