Trương Tân Diễm cũng nói: “Đúng vậy Hiểu Lạc, từ khi con về, con xem, sức khỏe của cha con tốt hơn nhiều, cuộc sống trong nhà cũng khá hơn trước, đừng chia ba bảy gì nữa, con cho một phần mười đối với cha mẹ mà nói cũng là một khoản tiền lớn rồi.”
Phương Hiểu Lạc suy nghĩ: “Nhưng mỗi ngày trời chưa sáng mọi người đã dậy làm việc, làm đến tối mịt, con lại chẳng phải động tay động chân gì. Nói riêng về mảnh đất này, con chắc chắn không thể lấy chín phần được.”
Phương Cường nói: “Em đừng từ chối nữa, có thể lấy một phần mười, cũng nhiều hơn mọi người làm cả năm trước đây rồi, đây là nhờ có em, mọi người mới có thể kiếm được nhiều tiền như vậy.”
“Hơn nữa nếu không có thuốc nước của em, không có em đến nhà hàng Đông Phong bàn bạc thì những loại rau này làm sao có thể bán được giá cao như vậy chứ?”
Phương Thế Quân và mọi người đều nhất trí cho rằng mình chỉ nên lấy một phần mười, bây giờ không thể đạt được sự thống nhất.
Một lúc lâu sau, Thẩm Tranh nói: “Con có một cách, mọi người xem có thể thực hiện được không.”
Mọi người đều nhìn về phía Thẩm Tranh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT