Phương Hiểu Lạc cúi đầu nhìn, một phần thịt kho, còn có một phần đậu hũ kho.
Sau đó, Thẩm Tranh lại lấy hai cái màn thầu bằng bột mì được anh gói kỹ trong túi áo ra.
“Cho em.”
Phương Hiểu Lạc cầm một cái màn thầu: “Vừa rồi anh đi ra ngoài mua đồ ăn cho em ư?”
Thẩm Tranh ngồi xuống: “Anh biết em không thể ăn được đồ ăn mẹ anh nấu, không thể để em đói bụng được.”
Phương Hiểu Lạc cười nói: “Em thấy anh ăn có vẻ rất quen nha.”
Thẩm Tranh đáp: “Dù sao anh cũng ăn từ nhỏ tới lớn rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play