“Ông cũng biết, Nhã Thu lớn lên ở nông thôn, cũng không được tiếp xúc nhiều với các thứ. Hiện tại con bé có lòng hiếu học như vậy, đương nhiên tôi phải đồng ý.”
Từ Chí Cương ngồi xuống, uống hai bát nước:
“Nhã Thu muốn phấn đấu là chuyện tốt, tay nghề thêu thùa của Phương Hiểu Lạc cũng học được lúc còn ở cùng chúng ta, nó nên dạy cho Nhã Thu mới đúng, không thể để nó chiếm riêng tài nghệ này.”
“Đợi sau này chúng ta hẹn nó ra, vừa lúc nghĩ biện pháp để nó thu hồi đơn kiện trên tòa. Nếu tin đồn chúng ta bị kiện truyền ra, còn làm ăn với kinh doanh cái gì được nữa.”
Đương nhiên Phương Hiểu Lạc không hề biết toan tính của đám người Từ gia, cô chỉ nhận được thông báo, tám ngày sau tòa sẽ mở phiên xét xử.
Trịnh Lan Hoa hỏi Phương Hiểu Lạc: “Chuyện mở phiên tòa liệu có thể có nguy hiểm gì không?”
Phương Hiểu Lạc nhìn ra lo lắng trong mắt bà: “Không đâu mẹ, trước kia là bọn họ ba phen bốn bận tới nhà con gây sự, con chỉ muốn phát tiết tức giận, muốn bọn họ phải xin lỗi con thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT