Mỗi người một tô mì, phía trên có một quả trứng chần nước sôi thơm ngát.
Phương Hiểu Lạc ăn một miếng, sợi mì trơn trượt mềm dai, đúng là quá ngon.
Thẩm Hải Phong ăn mà không ngóc đầu lên nổi. Ăn xong một tô mì, cậu bé lau miệng:
“Ngon quá đi, khác hẳn với sợi mì mẹ nấu, là một vị ngon rất khác.”
Trịnh Lan Hoa cũng cảm thấy cái thứ mì tôm này ngon thật sự.
Nhưng trong lòng bà rất buồn bực. Cùng là mì nhưng Phương Hiểu Lạc nấu thì ngon, chỉ luộc lên rồi bỏ chút gia vị gì chẳng hiểu, thế mà cũng có thể ngon như thế.
Sao bà nấu lại không ra được vị như vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT