Mà sở dĩ hắn ta trộm dư ra 100 đồng là vì muốn có tiền tiêu vặt, nếu không trộm, cứ sống cuộc sống nghèo khổ không đồng dính túi thế này quá sốt ruột.
Chu Ngạn Văn lấy tiền xong lại chỉnh tủ quần áo về đúng với dáng vẻ ban đầu, coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra, sau đó mới cất tiền vào túi áo đi ra ngoài.
Phương Hiểu Lạc dẫn theo Thẩm Kim Hạ xuống xe buýt, đi chưa được mấy bước đã tới nhà máy thêu Giang Thành.
Thẩm Kim Hạ ngẩng đầu nhìn cổng nhà máy: “Mẹ, chỗ này lớn quá đi, cũng rất đẹp nữa.”
Phương Hiểu Lạc vuốt nhẹ cái mũi cô bé: “Có nhiều chỗ còn lớn hơn còn đẹp hơn chỗ này nữa, sau này mẹ sẽ dẫn con đi, được không?”
Thẩm Kim Hạ vỗ tay hoan hô, còn nhảy cẫng lên: “Tuyệt vời tuyệt vời, nơi mẹ dẫn con đi chắc chắn là nơi tốt nhất.”
Phương Hiểu Lạc bắt chuyện với bảo vệ cổng. Chẳng bao lâu Trần Mỹ Quân đã đi ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play