Vu Tiểu Bàn hơi phiền muộn. Nếu có nhiều người thích Thẩm Kim Hạ, cậu bé vui nhưng cũng không vui.
“Vậy không sao, cậu vui là mình cũng vui.”
Lúc mấy người Thẩm Tranh trở về, thứ bọn họ thấy là hai nhỏ một lớn đang cười đùa ăn uống rất vui vẻ.
Thẩm Kim Hạ vừa thấy Thẩm Tranh với Thẩm Hải Phong trở về đã đứng dậy chạy tới.
Thấy trên mặt Thẩm Hải Phong có mấy vết thương nhẹ, người như kiệt sức, cô bé chạy lên ôm lấy eo Thẩm Hải Phong:
“Anh, anh bị sao vậy?”
Thẩm Hải Phong lau mũi một cái: “Không sao, chỉ hơi mệt thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT