Phương Hiểu Lạc nói:
“Đó là đương nhiên. Mẹ chưa từng nghe thấy câu này ư, sống là người Thẩm gia, chết cũng là ma của Thẩm gia, con phải thực hiện câu nói đó mới được.”
Trịnh Lan Hoa thấy Phương Hiểu Lạc không sao nữa, còn biết chọc bà, bà mang giày đứng dậy:
“Lười nói nhảm với con, mẹ đi nấu cơm dinh dưỡng cho con.”
Phương Hiểu Lạc vừa nghe thấy ba chữ “cơm dinh dưỡng” đã choáng váng đầu óc.
“Sủi cảo chúng ta gói hôm qua đã hết rồi ư?” Không đúng, hôm qua cô gói không ít sủi cảo đâu.
Trịnh Lan Hoa cũng không quay đầu lại: “Thứ đồ kia nào dinh dưỡng bằng cơm mẹ nấu? Người khác muốn ăn cũng không ăn được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play