Mới đầu chỉ là một cơn mưa nhỏ, Phương Hiểu Lạc nghĩ, chẳng mấy chốc bọn họ có thể về tới nhà nên cố gắng đạp xe nhanh hơn.
Mắt thấy hai người sắp vào đại viện quân khu, đột nhiên trời đổi sang mưa tầm tã, hoàn toàn không thể nhìn rõ đường, nhưng xung quanh lại không có chỗ trú mưa nào.
Phương Hiểu Lạc không thấy rõ đường, cô vội vàng dừng lại. Mặc dù cả hai người đều có mặc áo mưa nhưng vẫn có chỗ bị ướt, cũng do mưa quá lớn.
Phương Hiểu Lạc lau nước mưa trên mặt, nói lớn với Thẩm Hải Phong:
“Không có chỗ trú mưa, chúng ta đi bộ về đi.”
Thẩm Hải Phong đáp lại: “Vâng ạ.”
Phương Hiểu Lạc đẩy xe đạp, để Thẩm Hải Phong đi phía sau nắm lấy yên xe mà đi. Cô sợ thằng bé sẽ té.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play