Phương Hiểu Lạc nói: “Lưu Thiến Như, cô ầm ĩ tới mức này chẳng phải vì muốn tất cả mọi người trong đại viện quân khu cảm thấy tôi đã trộm sườn xám của cô sao?”
“Nếu tôi có thể chứng minh bộ sườn xám này là của tôi, tôi muốn cô phải cúi đầu xin lỗi tôi ngay trước mặt tất cả mọi người.”
Lưu Thiến Như siết chặt nắm tay. Dù sao thì sườn xám cũng giống nhau như đúc, chỉ cần cô ta một mực chắc chắn bộ sườn xám kia là của cô ta, Phương Hiểu Lạc có thể làm gì cô ta được?
Sau khi quyết định xong, Lưu Thiến Như lại bày ra vẻ mặt như phải chịu tủi thân dữ lắm: “Em đồng ý với chị.”
“Cô nói cho tôi biết trước, trên sườn xám của cô thêu hoa văn gì?” Phương Hiểu Lạc hỏi.
Chuyện này Lưu Thiến Như không thể nói xạo được, tất cả mọi người trong đoàn văn công đều biết họa tiết trên sườn xám của cô ta là hoa lan.
“Là hoa lan.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play