Cô véo nhẹ lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Thẩm Kim Hạ:
“Đó là vì lúc đó bên cạnh Hạ Hạ không có tình yêu. Hiện tại thì khác rồi, Hạ Hạ có cha thương con, có bà nội thương con, mẹ cũng thương con.”
Thẩm Kim Hạ cười rất tươi: “Đúng!”
Phương Hiểu Lạc cảm giác được có người khều góc áo mình, cúi đầu nhìn lại, là Thẩm Hải Bình.
Lúc này, đôi mắt Thẩm Hải Bình không có biểu cảm gì. Phương Hiểu Lạc đặt Thẩm Kim Hạ xuống đất, người cũng ngồi xổm xuống, Thẩm Hải Bình rất tự nhiên mà chui vào trong ngực cô.
“Chị, ôm một cái.”
Phương Hiểu Lạc cười tươi, cô dang hai cánh tay ra ôm Thẩm Hải Bình vào lòng, nhẹ nhàng vỗ về lưng thằng bé.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT