Bà cứ đi loay hoay trong sân, thỉnh thoảng lại suy nghĩ xem, lỡ Phương Hiểu Lạc đi đánh nhau không thắng thì bà nên làm thế nào.
Nghĩ đi nghĩ lại, chẳng được bao lâu bà đã nghe thấy tiếng cười của Phương Hiểu Lạc với hai đứa nhỏ.
Vừa vào sân, Phương Hiểu Lạc đã đuổi hai đứa nhỏ đi ngủ.
Trịnh Lan Hoa nhìn cô: “Này là mấy đứa thắng rồi?”
Phương Hiểu Lạc cười híp mắt: “Ai ya, mẹ, mẹ xem, có trận đánh nào có con ra tay mà không thể thắng không? Con dịu dàng xinh đẹp cỡ nào, mẹ nói có đúng không?”
Trịnh Lan Hoa liếc Phương Hiểu Lạc một cái: “Quỷ mới tin.”
“Mẹ yên tâm, vì mặt mũi của mẹ, con sẽ không đi đánh nhau đâu. Con chưa từng thấy người nào biết nói lý hơn con!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play