Cô cho rằng mình đã dậy sớm lắm rồi, không ngờ vừa nhìn vào trong sân đã thấy Trịnh Lan Hoa đang chăm sóc vườn rau.
Thấy Phương Hiểu Lạc dậy sớm như vậy, Trịnh Lan Hoa thuận miệng nói:
“Sau hôm con tưới nước cho rau, trông cây rau có sức sống hẳn.”
Phương Hiểu Lạc nhìn sang. Cùng với ánh rạng đông, rau trong vườn cũng xanh mát, trên lá xanh còn có giọt sương trong suốt, trông đầy sức sống.
Phương Hiểu Lạc ngồi xổm xuống, cố ý hỏi:
“Có lẽ mấy cây rau này thấy con xinh đẹp, sợ con hạ thấp sự tồn tại của bọn nó nên bọn nó mới thi nhau phát triển tốt như vậy.”
Trịnh Lan Hoa nhịn thật lâu: “Mặt con cũng lớn thật.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT