“Được.”
Thật ra trong lòng Thẩm Hải Phong còn hơi bận tâm, cậu bé sợ Phương Hiểu Lạc không đi.
Nhưng vì đây là Thẩm Hải Phong cầu nhờ Phương Hiểu Lạc đi nên thằng bé cũng không dám nói nhiều, cứ vậy đi học.
Từ sau hôm trước mất tập trung trên lớp vì chuyện xin lỗi Phương Hiểu Lạc, cậu bé vẫn luôn cố gắng nghiêm túc nghe giảng, Thẩm Hải Phong tự cảm thấy bản thân đã có chút tiến bộ.
Đợi khi hết tiết hai, mọi người có thể ra về rồi, nhưng không ai đi, mỗi học sinh đều chờ phụ huynh của mình tới.
Vu Phi Húc đeo cặp sách đi tới cửa: “Thẩm Hải Phong, cha cậu với cha mình đều không có nhà, ai đi họp phụ huynh cho cậu?”
Thẩm Hải Phong ngẩng đầu lên, vẻ mặt kiêu ngạo vô cùng: “Đương nhiên là mẹ mình.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT