Tôn Thư Linh nói: “Xin lỗi đồng chí Phương, tôi xin lỗi đồng chí vì thái độ của tôi với đồng chí lúc nãy.”
“Có lẽ khả năng ăn nói của tôi không quá tốt, nhưng nếu cách điều chế của đồng chí có thể tạo phúc cho mọi người, vậy cũng coi như đồng chí đã làm được một việc thiện.”
Thật ra Phương Hiểu Lạc cũng không có thành kiến gì với Tôn Thư Linh, nhưng chút nước linh tuyền của cô nào đủ để làm việc thiện.
“Bác sĩ Tôn, bác sĩ nói không sai, nhưng tôi cũng nói thật cho bác sĩ biết, trong phương thuốc này có một loại linh dược, là sư phụ đã để lại cho tôi trước khi đi.”
“Sau chuyện hôm nay, loại linh dược ấy gần như chẳng còn lại mấy. Linh dược này cực kỳ khó tìm, cho dù tôi muốn tạo phúc cho mọi người cũng có lòng mà không đủ lực.”
Tôn Thư Linh đã hiểu rõ rồi: “Đồng chí Phương, là tôi đường đột, phàm là linh dược đương nhiên phải khó tìm.”
Rời khỏi phòng y tế, Trần Thế Tùng còn đang lẩm bẩm: “Sao trong chocolate lại có thuốc xổ được?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play