Lúc này Thẩm Tranh mới hiểu vấn đề nằm ở đâu. Anh lập tức nói ngay:
“Hiểu Lạc, anh xin thề, anh với Lưu Thiến Như gì đó kia không có gì hết. Nếu cô ta đưa túi óc chó cho lão Tiền thật, anh sẽ mang túi óc chó này đi tìm lão Tiền nói cho rõ ràng ngay.”
Thẩm Tranh nói xong lại cầm lấy túi óc chó kia lên, đứng dậy định đi, nhưng bị Phương Hiểu Lạc ép phải ngồi xuống.
Cô lấy mấy cái bánh bao ra bỏ vào trong đĩa: “Anh ăn cơm trước đi, em mang mấy cái bánh bao tới nhà Tiền chính ủy.”
“Túi óc chó này bọn em đã ăn mất một phần rồi, coi như có qua có lại, chúng ta cũng không thể ăn không của người ta được.”
Nói xong Phương Hiểu Lạc bưng bánh bao lên đi ra cửa.
Nếu cô đã lựa chọn gả cho Thẩm Tranh, mà Lưu Thiến Như còn cất giữ tâm tư như vậy, đương nhiên phải tranh thủ khiến cô ta chết tâm.
Phương Hiểu Lạc bước ra khỏi sân, thuận miệng hỏi thăm vị trí nhà Tiền Hồng Đào ở chỗ nào.
Tới cổng nhà đối phương rồi, cô đứng ngoài cổng gọi to: “Là nhà Tiền chính ủy ư?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT