Một người khác quay sang Khúc Du mà nói rằng:
“Luật triều ta tuy không ghi chép, nhưng Hình Bộ tự có lệ cũ bất thành văn. Kẻ gõ trống phải là quan viên hoặc thân thuộc, nhà có điền sản, của cải không dưới năm mươi lượng, và nhất định phải vì án mạng mà tố, mới có thể khẩn cầu minh oan.”
Người bên cạnh gật gù phụ họa:
“Trước kia có kẻ không hợp điều kiện mà vẫn gõ trống, bị Hình Bộ bác đơn, còn lĩnh năm mươi roi để răn đe, từ đó về sau, không còn ai dám lỗ mãng nữa.”
Quan viên, tài sản, án mạng - Khúc Du nghe xong, chỉ cười nhẹ một tiếng. Quả thật ba điều ấy vừa khéo đã đủ.
Nàng nhớ lại ánh mắt Yến Võ nhìn mình ngày ấy, lúc rời khỏi Phương Tâm Các, trong lòng thầm nghĩ: quả nhiên là Yến Võ cùng Chu Đàn sớm đã thông đồng, lần này giả chết sống lại, lấy chiêu cũ mà bày trò mới, chính là muốn châm thêm dầu vào lửa.
Yến Võ tay cầm dùi trống, đứng trước trống lớn của Hình Bộ, cao hơn người thường một bậc, liền dứt khoát gõ ba hồi vang vọng, rồi lui về sau quỳ xuống, giơ cao đơn tố, lớn giọng rằng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT