Phùng Thu Anh đón lấy Tiểu Phúc Hỉ, nói:
“Biết con sinh, trong lòng mẹ cứ mong mãi. Cuối cùng cũng đợi được vợ chồng con về rồi, mẹ cũng yên tâm hơn.”
“Mẹ à, giờ mọi thứ đều ổn cả, có gì đâu mà lo.” Triệu Thúy Liên cười nói: “Mẹ nhìn xem cháu ngoại của mẹ, có đẹp không?”
“Ừ, đẹp, thật sự rất xinh.”
Phùng Thu Anh vạch khăn đội đầu ra một chút, thấy ngay Tiểu Phúc Hỉ đang mở to đôi mắt đen lay láy nhìn mình.
Khuôn mặt nhỏ tròn như viên bánh bao trắng, hàng lông mi dài cứ chớp chớp, thật khiến người ta yêu không chịu được.
Tiểu Phúc Hỉ bị bọc chăn suốt cả quãng đường, cuối cùng cũng có người chịu vén ra cho mình thở. Lập tức cô bé liền hé cái miệng nhỏ xíu, cười khanh khách với người phụ nữ trước mặt, tiếng cười trẻ con mềm mại, trong trẻo như mật ngọt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play