Thiên Bảo mới ba tuổi rưỡi, ngón tay vừa nhỏ vừa trắng, trông như cọng giá đỗ. Bị Tiểu Phúc Hỉ cắn một cái, lập tức nhăn mặt vì đau, bật ra một tiếng khẽ đầy uất ức.
Nhưng dù đau như vậy, Thiên Bảo cũng không rút tay về. Bé sợ nếu rút mạnh sẽ làm đau miệng của em gái.
"Ai nha, mau buông ra!" Thẩm Kim Linh cũng quýnh quáng, sợ cháu gái cắn trúng khiến người ta bị thương. Bà vội vàng vỗ nhẹ vào mặt bé, cẩn thận nhéo nhéo đôi má phúng phính của Tiểu Phúc Hỉ.
Tiểu Phúc Hỉ vốn không cố ý, bị bà vỗ vài cái liền buông ra. Nhưng ánh mắt bé vẫn tròn xoe nhìn Tiểu Thiên Bảo, cứ cảm thấy khuôn mặt xinh xắn này quen lắm, nhưng nghĩ mãi cũng không ra đã từng gặp ở đâu.?
"Không sao không sao, không cắn trúng đâu." Hàn Vân Lỗi vội vàng xem tay con trai, thấy không bị trầy da, chỉ hơi đỏ một chút liền yên tâm nói.
Thẩm Kim Linh lòng vẫn lo, dịu dàng dỗ dành Thiên Bảo: "Thiên Bảo đừng trách em gái nha, em gái thật ra là thích con đó. Con xem tay em gái còn đang quấn tã, muốn nắm tay con cũng đâu có nắm được."
Thiên Bảo mắt sáng lên, lập tức gật đầu: "Đúng rồi, em gái là thích con. Con không trách đâu. Về sau nếu muốn nắm tay con thì cứ nắm, muốn cắn con cũng được!" Nói rồi còn nghiêm túc nhìnTiểu Phúc Hỉ một cái thật sâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT