Vu Âm nói: "Vương Đại Lợi, số mệnh của chú tuy không có vận đại phú nhưng chú là người thật thà, chăm chỉ và có tấm lòng lương thiện, nên chú cũng sẽ không phải lo lắng về cái ăn cái mặc."
Bởi vì Vương Đại Lợi có lòng tốt, không nỡ thấy một cô gái trẻ ngồi một mình bên đường, dù kiếm tiền vất vả nhưng vẫn sẵn lòng dỗ dành đứa trẻ nhà người khác như dỗ con gái mình, nên Vu Âm mới nhận hai trăm tệ để xem quẻ cho ông ta.
Người có thiện niệm, tóm lại là tốt.
“Con gái chú đã qua được kiếp nạn lớn trong mệnh, sau này dù có va vấp nhỏ, nhưng đều không phải chuyện lớn, đến cuối đời chú sẽ được hưởng phúc từ con gái.”
“Người ta thường nói, đại nạn không chết ắt có phúc về sau, con gái chú chính là như vậy, ở lại thành phố phía Nam sẽ tốt hơn cho sự phát triển của chú và con gái sau này.”
Nói đến đây thì dừng, những chuyện khác không tiện nói thêm.
Nhưng chỉ bấy nhiêu cũng khiến Vương Đại Lợi cảm kích không thôi, cứ đòi chuyển tiền cho Vu Âm, mãi đến khi cô giang tay nói mình không có điện thoại, ông mới thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT