Thật khiến người khác không thể tin nổi, vậy mà Thẩm Giác lại có thể dễ dàng lừa được Vương như thế.
Tây Nhạc mỗi lần nhìn thấy Thẩm Giác đều cảm thấy tay ngứa ngáy.
Cô nhân tộc đến từ bên ngoài này đúng là quá xảo quyệt.
Dám lợi dụng lúc bọn họ đang đánh nhau để len lén chạm vào nơi Vương đang ngủ đông, cô ta tới đây, chắc chắn không chỉ đơn giản là làm khách.
Chỉ có Tây Nhạc là mỗi ngày không rời nửa bước, theo sát bên Thẩm Giác, chăm chăm quan sát cô.
Khoảng cách quá gần khiến Thẩm Giác hoàn toàn không thể thi triển ảo giác.
“Đại nhân Tây Nhạc có muốn ăn chút gì không?” Thẩm Giác đẩy một đĩa bánh ngọt trên bàn trà ra trước mặt, cố gắng làm dịu bầu không khí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT