Tâm trạng vừa được thả lỏng, cô liền muốn tự thưởng cho mình chút đồ ngon để ăn.
Rửa mặt sơ qua một chút, cô liền bắt đầu chuẩn bị bữa sáng.
“Haiz, bận tới bận lui cũng chỉ để ăn được một bữa ngon lành như vậy. Nghĩ tới cảnh sống thế này phải kéo dài tận nửa năm nữa, tôi đúng là sắp phát điên rồi. Biết đến bao giờ mới kết thúc đây?”
“Tôi thèm mấy loại rau củ mình trồng trên bè gỗ lắm rồi. Haiz… nếu cứ bị nhốt trong nửa năm thật, cỏ dại trên đất chắc mọc cao tới nửa thước mất thôi?”
“Cỏ dại thì sống khỏe, nhiều lắm thì ruộng hoang hóa chứ gì. Không ai tưới nước, cũng chẳng ai bón phân, rau củ trên đất ấy mà còn sống sót được thì đã là may mắn lắm rồi. So với lo cỏ dại mọc tđầu, tôi thấy nên lo chính bản thân tụi mình thì hơn. Với tốc độ hiện tại, hơn 800 hòn đảo thế này, có khi nửa năm cũng chẳng mò hết nổi.”
“Không phải chỉ là ‘chẳng mò hết’, mà là hoàn toàn bất khả thi luôn ấy chứ. Dù mỗi ngày khám phá một đảo thì cũng mất hơn 800 ngày rồi. Nhìn tốc độ của tụi mình bây giờ, mỗi đảo cũng mất mấy ngày, thậm chí sau này gặp đảo lớn, có khi phải nghỉ dưỡng nửa tháng.”
“Haiz, tôi nghi cái hệ thống trò chơi này là muốn dìm chết tụi mình. Chẳng lẽ tụi mình bị nhốt cả đời trong cái bí cảnh này luôn à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT