Tch Thanh bình thường rt thích trời mưa, nhưng bây giờ cu rt khó chu. Ngoài ca s xe, mây tri thp, tri sắp mưa rồi. 

Cu hít một hơi thật sâu, chóp mũi lp tc tràn ngập mùi đất tanh khó chu. 

Cu da vào ghế sau xe, sc mt không tt, đám hồ bằng cẩu hữu bên cnh còn tưởng cu đang gin chuyn va ri.

Tên tóc vàng  ghế ph lái m ming: "Mày m kiếp nếu khó chịu thì đng đ Chu Giang lau giày cho mày, để nó liếm sch giày của mày là đưc ri, không phi sao?" 

Tch Thanh va nghĩ đến chiếc giày va nãy còn đang đi trên chân mình, b một người đàn ông liếm sch, mình lại đi vào, điều này đã vượt quá gii hn tâm lý ca cu.

Mí mt Tch Thanh kh run, mt nóng bng, h ging nói: "Bn chết đi được, liếm sch ri tôi cũng không đi!"

Cu va nói xong, những người khác lp tức cười m ám.

Tch Thanh sng s, ri phng li.

Li nói va ri rõ ràng mang ý nghĩa đồi try, nhóm người này thường xuyên "trêu chọc" nam chính như vậy. 

Nhóm người này chc chn không vui khi Tch Thanh va ri d dàng b qua cho Chu Giang. 

Tch Thanh xác đnh đa v ca mình trong đi: Trong gii công t nhà giàu này, mc dù cu là mt trong nhng k bt nạt, nhưng lại là tng lp thp nht trong vòng tròn đó. 

Nếu bn thân có th đng vng, cũng có uy nghiêm nht định trong nhóm người này, bn h sẽ không dám đùa cợt ln lưnhư vậy. 

Trong c truyn gc, Tch Thanh là mt kẻ giàu có nhưng nhút nhát, dù sao thì những người xung quanh cu ai mà chng có tin? Tch Thanh ly khẩu trang trong túi ra đeo vào, nhắm mt gi v nghỉ ngơi, giọng điu bc bi: "Đng làm phin tôi, tôi mun ng!" 

Những người khác ngm ming, Tch Thanh hôm nay dường như đã khác. 

Thiết lp ca trò chơi, một khi trời mưa, có nghĩa là các nhân vật đã bước vào phm vi phó bn của màn đầu tiên. 

Bọn họ càng ngày càng gần căn nhà gỗ dã ngoi ca quái nhân thợ săn

Trong rng rm đy ry nguy him, tuy nói là khu vực không người, nhưng trong thiết lập, nơi đây ẩn cha rt nhiu k liu mng, vô s đôi mt đang rình rập đoàn xe du lịch này. 

Thế mà những người khác li chng hay biết gì, từng người lc đu la hét, tiếng mưa không thể át được tiếng reo hò phn khích ca h

Đám người này dù không rõ chuyn này, cũng không nên la hét ầm ĩ trên con đường c khu vực không người ch, l thu hút mãnh thú trong rng thì cũng nguy hiểm như nhau. 

Huống hồ, nơi đây còn có một con đường hỏng my chc năm chưa được sa cha. 

Con đường đt trong khu rừng không người đã my chục năm không được bảo dưỡng, đâu đâu cũng là hố. Khi xe đa hình đi qua, mt bên lp xe lập tức nhấc lên, xe cũng đứng trước b vc lt ngang. Gp ch bùn lầy, bánh xe trượt, lt vào h, rt lâu mới ra được.

Hung hồ, người lái xe là Chu Giang còn có ý đ xu. 

Tch Thanh kiên quyết mun tăng tc đến tri tiếp theo, trên đường không dng li bt cứ nơi nào, cũng không xuống xe.

Ngườ trên xe, dù sao cũng tốt hơn để Chu Giang xung xe gi trò. 

Khi xe chy đến mt đoạn đường dc, trên tri giáng xung mt tiếng sm, Tịch Thanh nghiêng người về phía trước, bánh xe trượt, thân xe nghiêng, xe lt xuống sườn dc bên cnh.

Tch Thanh và những người khác b lôi ra khi xe, ai ny đu chật vật không chịu nổi.

Người dẫn đường bn đa kim tra mt lúc lâu mi nói: "Hoàn toàn bó tay ri, tri sp ti, đợi mưa tạnh ri chúng ta hãy sa xe." 

Người hướng dẫn được mi là một người đàn ông trung niên gầy gò, nói năng lp bp, nghe không trôi chy: "Tôi nh gn đây có một căn nhà gỗ hoang phế, khong một ngàn năm trăm mét, trước đây là doanh trại tạm thời, dùng làm trạm tiếp tế cho quân đi vn chuyn!"

Đây là cách tốt nht hin ti, trời mưa, lạở trên con đường hư hng nng, cách tt nhất cho nhóm người không có xe này là tìm một nơi đốt la, hơ khô người.

Hoc, h cũng có th tìm một nơi tương đối bng phng gn đó, dng lều qua đêm, chỉ là s khá cht chi, với lại không loi tr khả năng có côn trùng độc hoc rn đc đến gần

Tch Thanh cm ô đng cnh xe, tên tóc vàng kéo theo mt cái túi đi ti, nói: "Ti nay chúng ta ngủ ở căn nhà gỗ gn đó,  đó đt la."

Gã xoa xoa cánh tay: "M kiếp, lnh chết cha ri, sao nhit đ li thay đi dữ vậy?"

Tch Thanh cúi đu, trong lòng tính toán, kh nói: "Tôi không đi, tôi ngủ trên xe." 

Tên tóc vàng không t bỏ, đưa tay kéo Tịch Thanh, rt bt mãn nói: "My anh em chúng ta đi chung mt xe, xe còn b lt, làm sao mà ngủ được ch." 

Tch Thanh nghĩ, mt mình mình chui vào xe chc cũng có th tm bợ qua đêm.

Tên tóc vàng li muốn đưa tay kéo cậu, Tch Thanh biết lúc này giữ thái độ ôn hòa thì đám công tử nhà giàu này cũng s không nghe li.

Thế là, Tch Thanh nm cht ca xe, c ý tc gin nói: "Tôi đã nói là không đi." 

Những người khác cũng là nhng công t ch biết áo đến thì đưa tay cơm tới thì há mồm, d dành mt lần là đủ ri, s không d dành ln th hai.

Tên tóc vàng h lnh mt tiếng. 

H thu dn đ đc ri chun b ri đi.

Chu Giang cũng b nhóm k bt nt ép buc ri đi.  

Trước khi ri đi, Chu Giang quay đu nhìn Tch Thanh, Tch Thanh vội vàng cúi đầu né tránh ánh mt. 

Tch Thanh điu chnh khu trang trên mũi, c gng gim bt s hin din ca mình.

Nhưng bản thân cũng không th thuyết phc những người khác,  đây có nguy hiểm, nhưng bây giờ nhóm người này căn bản không nghe li cnh báo ca cu.

Bi vì nguy hiểm chưa đến, cu không th chng minh  đây có nguy hiểm.

Người không th chng minh nhng điu không tn ti. 

Tch Thanh th phào nh nhõm, Chu Giang vì b bt nt nên mi mun trả thù đám công tử nhà giàu này, vy thì đó là chuyện ca h.

Trong khu rng nguyên sinh này, Tch Thanh không có kh năng ngăn cn, ch có th c gng t bo v mình.

Thiết lp ban đu là công t nhà giàu bt nạt Chu Giang trong trường hc, oan có đu n có ch, điu này khiến áp lc tâm lý ca Tch Thanh gim đi mt chút. 

Tịch Thanh quay người đnh chui vào xe ng mt lát thì đt nhiên phía sau truyn đến tiếng ca tên tóc vàng: "Tch Thanh!"

Cu quay đu li, thy Chu Giang đội mưa ôm chiếc giày trng ca mình đi ti, kh nói: "Tôi tr giày cho cu, lau sch ri, tôi nghĩ cu s cn nó." 

Tch Thanh th phào nh nhõm. 

Đi Chu Giang đến gần đưa giày, Tịch Thanh đưa tay ra nhận, nhưng đối phương lại không buông tay, trái li còn đến gần hơn, cúi người chui vào dưới ô ca Tch Thanh. 

Nam sinh hạ ging nói: "Sao cu li s tôi?" 

Tch Thanh trong lòng git mình, mt không l v gì, h ging hỏi ngược li: "Cái gì?" 

Chu Giang h ging: "Tôi thy ri, va nãy cu hình như thở phào nh nhõm." 

Tch Thanh m to mt, c gng gi ging điu bình tĩnh: "Tôi chỉ hơi mệt thôi, đây là rừng rm, dù chỉ cách đây hơn một nghìn mét cũng không dễ đi, dù sao cũng đã đ li my v sĩ  đây, tôi..." 

Tch Thanh đt nhiên dng li.  

Chu Giang trước mt cưi toe toét, nụ cười trên khóe môi càng lúc càng rng, hn một tay đt giày thể thao vào tay Tch Thanh, tay kia chng lên bng Tch Thanh, trong lòng bàn tay giu mt vt sc nhọn. 

Đó là một con dao găm rút gn, ch cn hn bm nút, con dao đó s lập tức bật ra, đâm vào bụng Tch Thanh. 

Chu Giang bình tĩnh nói: "Đi cùng đi." 

Hắn không cho phép Tch Thanh t chi. 

Mấy người tên tóc vàng thy Tch Thanh đột nhiên đi theo Chu Giang về phía này, nghi ng hi: "Mày không phi nói không đi sao?" 

Tch Thanh mím môi, l ra mt nụ cười khó coi, dưới s thúc đy của con dao găm phía sau mà bước về phía trước. 

Một người bn khác t vẻ khinh thường hành vi nói mt đng làm mt no ca cu: "Vy thì trước đó mày giả v cái gì? Thanh cao à?  đây không có ph n đ mày câu đâu."

Tên tóc vàng cười thọt cùi chỏ vào bng bn mình, mt vn nhìn chằm chằm Tch Thanh: "Nó đâu phải gà tơ nữa,  mt mình có khi là thèm ri, mun "bn súng" đó mà."

Trò đùa tục tĩu này li xut hin, Tch Thanh cúi mt nhìn xung đất, đây là thiết lp nhân vt, cũng là những câu nói đùa phổ biến trong mt s b phim truyn hình nước ngoài.

Tch Thanh có cm giác, có l mình cũng chưa hoàn toàn hòa nhp vi nhóm tóc vàng, h s dùng li l đ trêu chc mình, sẽ dùng tay chân để xô đy Chu Giang. 

Nhng hình thc bt nt khác nhau. 

Chu Giang li gần hơn một chút, cúi người ghé vào tai Tch Thanh, kh nói: "Tôi còn tưởng cậu là trai tân mười tám, trông cu không giống người làm chuyn đó." 

Hắn như đang chơi trò mèo vn chut.

Tch Thanh nghiến răng thm nghĩ, một lũ điên! 

Đêm đã khuya, c nhóm không nhn ra Tch Thanh đang b uy hiếp, mấy người t do t tại đi theo người bn đa dọc theo con đường tiến v phía trưc. 

Đ đm bo an toàn, mt v sĩ có súng đi theo bước ra.

Trong đội, có người đt câu hi: "Sao ở nơi này lại có đường mòn?"

Người bn đa giải thích: "Trước đây ở đây có người bn đa sinh sng, đã chuyn đi lâu ri, cây ci cũng gần như che lấp đường đi."

Tch Thanh long chong đi một lúc trên đường, Chu Giang không còn khng chế cu nữa mà ung dung đi theo sau khoảng một mét. 

Nhưng trong tình hung này, Tch Thanh không th chy thoát. 

Đều là đàn ông, mọi người cũng không sợ, nghe nói căn nhà gỗ rt nh, không chứa được nhiều người. Thế là mấy người tóc vàng để my v sĩ canh gi ti chỗ đóng quân đoàn xe, chỉ có mt vệ sĩ cùng người hướng dn bn đa đeo mt khu súng t chế đi theo.

H s an toàn rt thấp, nhưng không ai quan tâm. 

Chu Giang là mt thành viên ca nhóm nhân vt chính, bn thân năng lc không t, cng thêm có buff chính diện, nhóm người này tht sự chưa chắc đã khng chế được hn. 

Chu Giang chuyến này trc tiếp đi thng đến đi bn doanh ca quái nhân thợ sănđó là trận doanh đi đch, đối phương còn có súng, nhưng hắn vn dám đi. 

Điu đó cho thy bn lĩnh ca hn s không b mt khu súng da s, càng không b khu súng t chế trong tay người bn đa da s

Người bn đa dẫn đường phía trước, cây ci che khut phn ln ánh sáng, ch có th nhìn thy mt chút cảnh tượng trước mắt, đó là mmàn đêm vô tận. 

Cho đến khi c nhóm gn đến nơi, người bn đa hét ln mt tiếng ri ngã xung đt.

Những người khác dng li mt chút, vi vàng tiến lên, Tch Thanh vi vàng nhìn Chu Giang, s hn gi trò.

Chu Giang không nói gì. 

Người hướng dn b kp bi chiếc by thú đã g sét, cả người đau xót, mt khả năng hành động.

Trong đội có người nói: "Cn phải đưa anh ta về phía đoàn xe, trong xe có thuc un ván." 

Các công t nhà giàu không nhúc nhích, tên tóc vàng nói vi v sĩ: "Vy thì anh đi đi." 

V sĩ không đng, bn thân cn bo v an toàn cho đám người thuê mình ch không phi đ h tìm chết. Lời này kích động tâm lý phn kháng ca tên tóc vàng: "Dù sao chúng ta cũng thy nhà g ri, chúng ta cm súng ca hn, thy dã thú thì n súng, bn chết nó luôn."

Tch Thanh há ming muốn khuyên tên tóc vàng, nhưng vừa há ming, mt vt gì đó đã dí vào vị trí tim sau lưng cậu.

Tròn, to hơn đầu ngón tay mt chút, là mt khẩu súng. 

Chu Giang ghé tai cười hi: "Cu s không nói, đúng không?"

Tch Thanh tuyt vng nhìn v sĩ đỡ người hướng dn ri đi. 

Chu Giang cũng không lo súng trong tay vệ sĩ và người hướng dẫn, nhưng có thể để hai người này đi trước thì tất nhiên s tin lợi hơn.

Tên tóc vàng lúc này trở thành người ch huy ca đi, vẫy tay, không khách khí nói: "Chu Giang, mày đi mở đường!" 

Chu Giang hỏi ngược lại: "Nhưng trên đường có th còn có by thú khác, rt nguy him."

Tên tóc vàng nhếch ming: "Cho nên mi cn mày dẫn đường đó, bt nói nhm đi!" 

Tch Thanh không dám quay đu li, nghe thy Chu Giang phía sau nâng tay, đt tay lên vai trái Tịch Thanh, súng vượt qua vai Tch Thanh, sau đó mt tiếng "bang", chính xác trúng tên tóc vàng, đối phương ngã nga ra đất. 

Đêm quá tối, lá cây cũng che khut nửa ngườtrên của tên tóc vàng, không nhìn rõ trúng vào đâu. 

Tai Tịch Thanh ù đi, màng nhĩ cũng rất đau, da bên tai nóng ran, toàn thân run ry. 

Lng gim thanh, cũng không chịu được vic n súng bên tai. 

Tên tóc vàng chết rồi? 

Chu Giang dường như nhìn thu ni s hãi ca Tịch Thanh, cười nói: "S cái gì ch, tôi chng qua là khiến hn mt mt chút kh năng hành động thôi, đương nhiên, nếu hn lộn xộn, tôi có th giết chết hn, những người khác cũng vy... k c cu."

Ba người bn còn li đng sng ti chỗ, người va nãy mun cúi xung ly súng cũng không dám c đng na. 

Chu Giang ging điu bình thn: "Cu tên là Tịch Thanh, đúng không. Trên đường đi cậu dường như biết cái gì đó, c làm m ĩ đòi v, li không mun đến đây."

"Cho nên, tôi rt tò mò, cu đã biết cái gì."

Tch Thanh b hn đy ra, Chu Giang đi đến bên cnh tên tóc vàng, nhc chân móc mt cái, nht khu súng săn t chế cũ k lên. 

Nam sinh nghiêng đầu, hng súng chĩa vào Tch Thanh: "Li đây, cậu đi vào căn nhà đằng kia đi, đng có ý đnh b trn giữa đường. Ch cn cu b chy, tôi s dùng nó tin cu đi gp Thượng Đế." 

Nói xong, hn bn mỗi người hai phát vào đùi, máu tươi lập tc tuôn ra.

Tch Thanh thy vy, cả người cng đ, bt đng. 

Trên mt Chu Giang vn l ra ý cười, nói: "Tch Thanh, cu s cái gì ch? Hay là cu thêm mt chút thú v cho chuyến đi nhàm chán này đi."

Trong đêm mưa rừng rậm, Chu Giang như một ác quỷ, đang đùa giỡn con mi ca mình.

Hắn nói: "Người sng trong đó đã đến đây năm năm ri, hình như vẫn đc thân, cu có mun din mt màn m nhân kế không? Tôi khá mun xem phng của tên đó." 

Chu Giang bắt chước ging điu ca tên tóc vàng, trêu chc Tch Thanh.

Tch Thanh va tc va gin, ánh mt đó khiến người ta rt khó chu. 

Ch có thể quay người đi v phía nhà g, vừa đi được hai bước đã b gi li. 

Chu Giang ly t trong ba lô ra hai cái bộ đàm, đưa cho Tịch Thanh mt cái, ch huy Tịch Thanh hành động.

Hn bo Tch Thanh cởi giày, nói đùa: "Sẽ làm bẩn giày đó, cởi ra đi, tôi git sch cho cu." 

Chu Giang lp li: "Ci ra đi."

Tch Thanh mp máy môi, đng tác do d, đoán đối phương đang trả thù mi hn bui sáng mình bt hn git giày. 

Tch Thanh ch có thể làm theo, đặt chiếc giày đã ci ra bên cnh Chu Giang, sau đó đi chân trn v phía nhà g.

Chu Giang phía sau "" mt tiếng, h ging, nói chm rãi: "Nếu git không sch, có mun tôi liếm sch giày cho cu không?" 

Tch Thanh khng li, tên biến thái! 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play