“Ta muốn đến xem ngươi, ta sợ làm phiền ngươi nghỉ ngơi, nên…” Ứng Du nói xong liền chớp mắt lúng túng.
Liên Mộ: "Không sao, chúng ta là bạn bè. Ngươi muốn đến thì cứ đến bất cứ lúc nào. Những người tuyết này là do ngươi nặn sao? Hình như trước kia ta đã từng thấy rồi.”
“Ừ.” Ứng Du nhỏ giọng nói: “Ngươi đã cãi nhau với bạn bè, bọn họ không hề đến thăm ngươi. Lúc ta còn nhỏ, nương ta đã nói với ta chỉ cần nặn một người tuyết, rồi đặt bên cạnh mình thì cho dù không có ai bầu bạn, cũng có thể nhanh chóng khỏi bệnh.”
Liên Mộ: “...”
Đó là do nương hắn không muốn chăm sóc hắn, nên mới bịa ra lý do, đúng không?
Liên Mộ không nỡ đả kích hắn, nên nàng đã gật đầu: “Cảm ơn ngươi. Ngươi nặn chính mình sao? Có nhiều “ngươi” như vậy canh giữ ở cửa nhà ta, hèn chi ta chỉ nằm mấy ngày đã khỏi.”
“Đây đều là ngươi.” Ứng Du nghiêm túc nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT