“Ở gần đây có dấu vết linh lực hắn ta để lại không?” Nguyên Hoài hỏi phù tu bên cạnh.
Phù tu đó lắc đầu: “Có một chút, nhưng hình như có người đã cố tình xóa đi, ta chỉ có thể biết được phương hướng đại khái.”
Ngoài luyện đan, thì Phong Vân Dật học những Phù Thuật khác rất tệ, những nơi hắn đã từng dùng linh lực đi qua đều sẽ để lại dấu vết rất rõ ràng, khiến người ta vừa nhìn đã thấy.
Nguyên Hoài không thể nào tưởng tượng được hắn ta lấy dũng khí từ đâu để theo dõi Cơ Minh Nguyệt, đừng nói là giữa đường hắn ta bị Cơ Minh Nguyệt phát hiện, rồi bị đánh đến tàn phế sau đó bị ném vào trong hang động.
“Đi tiếp, sống phải thấy người, chết phải thấy xác.”
Nguyên Hoài ra lệnh một tiếng, đội ngũ tiếp tục đi về phía vòng trong, sau khi đi được gần nửa canh giờ, bọn họ đã bước vào một khu rừng toàn lá xanh, sau khi đi qua khu rừng này, bọn họ sẽ đến gần vòng bốn. Vì linh ngọc bài vẫn không có động tĩnh, ít nhất bây giờ bọn họ có thể chắc chắn Phong Vân Dật vẫn còn sống.
Lúc mấy người bọn họ định đi vào sâu trong rừng, một đệ tử tinh mắt đã phát hiện ra một bóng người: “Khoan đã, Nguyên đứng đầu, đó là… ở đằng trước!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT