Hắn quay đầu lại, nói: “Hai thanh kiếm của ta, một sáng, một tối, một đen, một trắng, nó giống như hai mặt thiện ác của con người. Từ sau khi ta dùng song kiếm này, ta rất ít khi dùng thanh kiếm màu đen đó.”
“Sợ ngươi cười nhạo, nhưng ta chỉ có thể dùng thanh kiếm đó để thi triển phần lớn sức mạnh của mình.” Quan Hoài Lâm nói: “Thanh kiếm này có thể hấp thu và cất giữ ác niệm của ta, nếu ta dùng nó thì ý thức của ta cũng sẽ bị ảnh hưởng. Có lẽ các ngươi không muốn thấy ta như vậy.”
Liên Mộ nghe vậy liền sững người, nàng suy nghĩ một lúc, rồi nói: “Quan sư huynh, rốt cuộc ngươi muốn nói gì?”
Quan Hoài Lâm lắc đầu: “Ta đã hẹn tỷ thí với Cung Như Mai bên ngoài, nếu muốn đối phó với hắn ta, thì ta không thể nào không dùng song kiếm. Nên ta hy vọng cho dù các ngươi thấy gì cũng đừng có kinh ngạc. Nếu được, ta hi vọng sư muội có thể giải thích với những người khác giúp ta.”
Liên Mộ: “...”
Kiếm của Quan Hoài Lâm… vậy mà lại có thể hóa ác niệm thành sức mạnh sao? Hèn chi hắn vẫn luôn cố tình che giấu bản thân, hắn không bao giờ xung đột với người khác.
Vậy nên ngày thường tâm trạng hắn rất ổn định là vì thanh kiếm đó đang giúp hắn hấp thu ác niệm?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT