“Đúng là vậy.” Ứng Du nhìn bóng người màu xanh lam trong Lưu ảnh, Giang Việt Thần đã ra tay, mà sau khi Liên Mộ khiêu khích nàng ta, nàng lại không hề có ý định tấn công, ngược lại nàng ta vẫn luôn bị ép lùi lại.
Giang Việt Thần và ba đệ tử Thanh Huyền Tông khác đang đuổi theo đánh nàng, bọn họ không hề nương tay.
Ứng Du nghĩ nghĩ, rồi nói: "Nhưng nếu thật sự muốn nói đến thắng thua, thì hình như dùng trận tỷ thí này không thích hợp lắm.”
Giải Vân Sơn: "Ngươi có ý kiến?”
“Mục tiêu của Quy Tiên Tông là Thổ Tháp, còn mục tiêu của Giang Việt Thần là bản đồ Kim Hạch Hoa, mục đích của hai bên không giống nhau.” Ứng Du nói: "Nên có một số phương diện rất dễ bị lợi dụng.”
Ánh mắt hắn nhìn lướt qua hai bên đang đánh nhau, hắn nhìn mấy người Quan Hoài Lâm đang lén lút di chuyển ở phía sau: “Rõ ràng là Quy Tiên Tông đã lợi dụng sơ hở trước. Sau khi bọn họ thành công, bọn họ hoàn toàn có thể mặc kệ những chuyện khác, rồi rời đi.”
Giải Vân Sơn cũng nhìn theo hướng hắn chỉ, nếu hắn không nhắc nhở, thì hắn ta đã không chú ý đến. Sau đó, hắn ta cũng mỉm cười: "Ta cứ tưởng Liên Mộ đó có bao nhiêu bản lĩnh, vậy mà nàng dám một mình đấu với bốn người khi có người đứng đầu trên bảng dẫn dắt, thì ra nàng ta đang đánh lạc hướng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT