Bên cạnh gương dịch chuyển.

Người áo đen phụ trách phát tiền thưởng nghe thấy có người thảo luận, tò mò liếc mắt nhìn.

Kết quả phát hiện lần này người tranh giành treo thưởng, là Thể Tu Mười Tám Tuổi đã tàn sát suốt từ khi vào và… kiếm tu đã đánh chết Kim thú bằng tay không lần trước???

Tên của kiếm tu này quá độc đáo, người áo đen vừa nhìn đã nhận ra.

“...”

Vậy thì thú vị rồi đây.

****

Bên này, Thể Tu Mười Tám Tuổi và Liên Mộ nhìn nhau, đương nhiên không thể thiếu màn chào hỏi.

“Ngươi cũng là thể tu…”

Thể Tu Mười Tám Tuổi đi về phía Liên Mộ, vừa hỏi được một nửa, liếc mắt nhìn thấy cuốn "Luyện khí" trên tay nàng, vẻ mặt lập tức trở nên mất hứng thú.

Thì ra là khí sư.

Nhàm chán.

Liên Mộ không biết tại sao hắn đột nhiên lại tới hỏi nàng, nàng còn chưa kịp trả lời, lại nghe thấy đối phương nói: “Các ngươi loại người này… cũng tới săn ma thú sao?”

“Ta khuyên ngươi vẫn nên về nhà đi, đừng có mà lỡ không chú ý đã mất mạng. Các ngươi quá yếu ớt, không thích hợp với nơi này.”

Thể Tu Mười Tám Tuổi bỏ lại một câu, xoay người rời đi.

Liên Mộ nhìn sang hai bên: “...?”

"Các ngươi" là ai?

Nhưng nghe thấy hai chữ này, Liên Mộ không hiểu sao lại nghĩ tới Hứa Hàm Tinh ngày nào cũng lải nhải "yếu ớt".

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, có lẽ đối phương đã coi nàng là khí sư rồi.

Liên Mộ lười giải thích, quay đầu hỏi mượn kiếm từ người áo đen canh giữ bức tường.

Người áo đen rõ ràng cũng hiểu lầm: “Ngươi không phải khí sư sao?”

Vừa nãy hắn còn thấy nàng đang xem sách của khí sư.

“Ta là kiếm tu.” Liên Mộ mặt không đổi sắc nói.

Người áo đen: “... Được thôi.”

Chưa từng thấy kiếm tu nào phải đi mượn kiếm của người khác.

Xuất phát từ tố chất nghề nghiệp, người áo đen không vạch trần nàng, đưa kiếm của mình cho nàng, kiếm của hắn là do Trích Tinh Lâu thống nhất phát, cấp bậc thấp, không đáng giá mấy đồng.

“Mời người nhận lệnh bài treo thưởng số một trăm tám mươi mốt vào gương dịch chuyển!”

Liên Mộ cất đồ xong, thấy Thể Tu Mười Tám Tuổi không chút do dự bước vào gương dịch chuyển, nàng đi vào sau hắn.

Trước khi Liên Mộ đi vào, xung quanh có một đám người vây quanh, có người tức giận có người hưng phấn, thậm chí có người còn hét lớn với nàng.

“Tu Luyện Chính Là Cướp Tiền, ta ủng hộ ngươi! Đánh bại tên thể tu lắm mồm kia!”

“Ngươi nhất định là cao thủ ẩn danh, nếu không sao dám tranh giành treo thưởng với hắn? Ngươi không đánh bại hắn, ta “Khoai lang trộn củ cải” sẽ khinh thường ngươi cả đời!”

“Ta muốn đặt cược! Tu Luyện Chính Là Cướp Tiền, ngươi nhất định phải thắng!”

Tu Luyện Chính Là Cướp Tiền, mọi người không quen thuộc với cái tên này, không biết thực lực của nàng thế nào, bọn họ chỉ muốn có một người đứng ra, dạy dỗ Thể Tu Mười Tám Tuổi một trận.

Từ đó có thể thấy miệng lưỡi của Thể Tu Mười Tám Tuổi lợi hại đến mức nào, vừa mới tới một tháng, đã đắc tội với rất nhiều người.

Liên Mộ vừa bước vào, nghe thấy từ khóa, lại rụt chân về, nhỏ giọng hỏi người áo đen bên cạnh: “Có thể đặt cược sao?”

Người áo đen: “Khi nhiều người tranh giành cùng một lệnh bài treo thưởng thì có thể đặt cược.”

"Giúp ta đặt cược một chút." Liên Mộ lấy ra một túi Càn Khôn đưa cho hắn: “Đặt cược Thể Tu Mười Tám Tuổi thắng.”

Người có thể thua, nhưng tiền không thể không kiếm.

Người áo đen: “...”

Sau khi vào gương dịch chuyển, Liên Mộ bị đưa đến một khu rừng, nhìn khung cảnh xung quanh, hẳn là vẫn là khu rừng lúc trước.

Nhưng lần này nàng không bị đưa thẳng đến trước mặt ma thú.

Liên Mộ nhìn vòng tay, chu sa màu đỏ ở giữa nói cho nàng biết, ma thú vẫn còn đang chờ bị giết, Thể Tu Mười Tám Tuổi cũng không bị đưa đến trước mặt ma thú, nếu không với sức chiến đấu của hắn, chắc một chiêu là giải quyết xong.

Liên Mộ chỉ cảm thấy vận may không tốt, nàng chỉ muốn nhận một lệnh bài treo thưởng kiếm chút tiền, nhân tiện lấy chút vật liệu ma thú, kết quả vừa lên đã gặp phải đối thủ mạnh, ván này không thể chơi tiếp được nữa rồi.

Tu vi và thể chất hiện tại của nàng, không thích hợp để đánh nhau với người như Thể Tu Mười Tám Tuổi.

Nếu ở Quy Tiên Tông, nàng đánh nhau với Mộ Dung Ấp, ít nhất có thể chắc chắn đối phương sẽ không ra tay giết người, nhưng Thể Tu Mười Tám Tuổi, nàng không đoán được suy nghĩ của đối phương.

Chỉ có thể đi một bước tính một bước, có thể tránh thì cứ tránh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play