“Đó là ảo ảnh đặc trưng của Đông Thanh Long, nó chỉ xuất hiện trên biển sau cơn mưa trời lại sáng.” Người phàm không nhìn thấy Bồng Lai Đảo, bọn họ chỉ có thể thấy ảo ảnh trên trời, nên bọn họ gọi cung điện trên không này là nơi ở của tiên nhân Bồng Lai.” Bách Lý Khuyết nói: “Nhưng tất cả đều là giả, tu sĩ Bồng Lai Tông năm đó không sống trên trời.”
Hứa Hàm Tinh: "Đáng tiếc di tích Bồng Lai Tông đã bị phong ấn, không được tùy tiện vào trong. Ta thật sự muốn xem tông môn từng được xưng là đệ nhất thiên hạ cùng với Quy Tiên Tông trông như thế nào.”
Văn Quân: "Rất lâu trước kia, mẫu thân ta đã từng dẫn ta đến đó một lần, trong Bồng Lai Tông có rất nhiều loại hoa cỏ đặc trưng của Đông Thanh Long, chúng nở quanh năm, linh thực quý hiếm có thể thấy khắp nơi. Đáng tiếc nơi đó đã không còn ai, cho dù hoa có nở rộ, tu sĩ Bồng Lai Tông cũng không thể nào quay về.”
Dốc toàn lực tông môn để đồng quy vu tận với Ma tộc, thiên hạ loạn lạc mấy ngàn năm, chỉ có Bồng Lai Tông dám làm, cũng chỉ có bọn họ làm được.
Sự huy hoàng, bi tráng và thê lương này vẫn luôn được người đời sau ghi nhớ, Xích Tiêu Tông - tông môn kế thừa Bồng Lai Tông, cho dù lúc mới thành lập không có nhân vật lớn nào, bọn họ cũng có thể gia nhập vào bốn đại tông môn.
“Ngồi cho vững, chúng ta sắp đến Huyền Thủy rồi.” Mộ Dung Ấp bay tới, đá Hứa Hàm Tinh đang ngồi ở mép về: “Mấy người nghịch ngợm các ngươi, nếu rơi vào Huyền Thủy, chắc chắn các ngươi sẽ bị lột da.”
Liên Mộ thò đầu ra, diều bạc bay càng lúc càng thấp, gần như sắp chạm đất, không bao lâu sau, bọn họ đã bay vào một vùng nước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play