Con Viêm Thú đó có thân hình rất lớn, gần như cao hơn cả tường đỏ của đấu thú tràng, tứ chi thô to, trong khe nứt trên da nó có Xích Viêm Dịch chảy ra, đuôi nó vung vẩy, đập xuống mặt đất, phát ra âm thanh khiêu khích.
Liên Mộ vừa nhìn đã thấy không đúng lắm, con Viêm Thú này hình như không hề bị cải tạo, thân hình nó thuộc loại bình thường trong số các Viêm Thú, nhưng linh lực dao động mà nó tỏa ra rất kỳ lạ.
Lục Đậu ngửi thấy mùi ma thú, càng nó động đậy, cọ cọ vào cổ nàng.
“Đừng gây chuyện.” Liên Mộ không ngờ có một ngày mình cũng sẽ nói ra câu này, nàng ấn Lục Đậu xuống, cảnh cáo hành vi của nó: “Hai con này trông đều mạnh hơn ngươi, đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện ăn, học hỏi thêm chút kinh nghiệm đi.”
Lục Đậu nhìn nàng, đôi mắt màu đỏ lóe lên tia sáng ngốc nghếch, nó vung đuôi móc, muốn chứng minh năng lực của mình, nhưng Viêm Thú trong đấu trường trung tâm gầm lên một tiếng, luồng gió nóng thổi qua suýt chút nữa đã hất nó xuống khỏi vai Liên Mộ.
Liên Mộ đỡ lấy thân hình đen xì của nó: “… Không sao, chỉ cần tiến lên một trăm hạng cũng rất lợi hại rồi, ta cũng không yêu cầu ngươi tranh hạng nhất.”
Lục Đậu nhìn nàng chằm chằm, ôm ngón tay nàng, dừng lại một lúc, cuối cùng cũng ngoan ngoãn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play