Liên Mộ: “Sau khi thắng không phải có thể ăn linh sủng của đối phương sao?”
Mười mấy que thăm mà nàng bốc đều là ma thú nhỏ cấp thấp, Lục Đậu ngày thường rất lười biếng, nhưng khi có đồ ăn, nó chạy nhanh hơn bất kỳ ai.
Liên Mộ cảm thấy cách này thật tuyệt vời, như vậy nàng có thể kiếm được tiền, Lục Đậu cũng có thể được ăn no.
Nàng cầm que thăm đi tới đấu trường tương ứng, để lại hai người đeo mặt nạ bạc ở nơi đăng ký bốc thăm im lặng hồi lâu.
“...”
Người đăng ký tên bên cạnh có ánh mắt sâu xa: "Không hổ là người được đại đương gia coi trọng, thật đặc biệt.”
Người cầm ống bốc thăm cũng rất cảm khái: “Đúng vậy, đã mấy trăm năm rồi ta chưa từng gặp thú chủ nào lòng dạ hiểm độc như nàng ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play