Những người đã từng gặp nàng đều nói nàng sống không được bao lâu, vì vậy thanh kiếm đầu tiên mà người nhà tặng nàng, được đặt tên là Trường Sinh, hy vọng nàng có thể sống thật tốt.
Trường Sinh đã ở bên nàng cả đời, đáng tiếc lúc sắp đến thiên kiếp, nàng không thể vượt qua cửa ải khó khăn, sau khi chết, nàng liền đến đây. Người chết kiếm gãy, chắc nó cũng đã hóa thành tro bụi rồi.
“Quên rồi.” Liên Mộ thuận miệng nói bừa hai câu, nàng không muốn tiết lộ quá nhiều: “Thanh kiếm đó không tốt lắm, ta không thích lắm, sau khi có Phát Tài, ta không còn nhớ đến nó nữa.”
Cơ Minh Nguyệt: “Kiếm tu vậy mà cũng có thể không thích kiếm của mình sao?”
“Bởi vì nó rất xấu, không đẹp.” Liên Mộ nói xong, nàng nhìn sang Thanh Huyền Tông: "Ta thấy kiếm của Ứng Du và Lục Phi Sương rất tốt.”
Lúc nàng dời mắt đi, mới phát hiện Ứng Du cũng đang nhìn nàng. Nàng lập tức xoay người, thu hồi ánh mắt.
Quan Thời Trạch đột nhiên nhỏ giọng nói: "Liên Mộ, ngươi định... Chuyện này không được, ngươi cướp kiếm của thiên linh căn, nếu chọc giận bọn họ, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT