“Ai nói ta không có bạn bè?” Văn Quân ghim hắn ta xuống đất, nhổ một ngụm nước bọt vào mặt hắn ta: “Đây là do bạn ta tặng.”
“Trường Tôn Ly, miệng của ngươi còn độc ác hơn ta.” Văn Quân căn bản không cho hắn ta cơ hội phản kháng, trực tiếp bẻ gãy hai tay hắn ta.
“Trước kia nể mặt chúng ta quen biết nhau từ nhỏ, ta không ra tay thật sự với ngươi, đánh nhau một chút là xong. Không ngờ trong lòng ngươi vẫn luôn có loại suy nghĩ đó, hèn chi Trường Tôn gia các ngươi chuyên môn sinh ra loại người thích nói móc, truyền thừa huyết thống đúng là tốt thật đấy."
“Ngươi chơi đủ rồi, bây giờ đến lượt ta.”
Văn Quân còn tàn nhẫn hơn hắn ta, gần như mỗi chiêu đều dùng mười phần sức lực, như thể muốn đánh chết người ta.
Thẩm Vô Tang trốn trong bụi cây thấy vậy, định ra tay cứu người, Văn Quân ngưng tụ linh lực trong tay, đánh một quyền từ xa, bụi cây đó trực tiếp bị đánh bay.
Hắn không quay đầu lại, giọng điệu bình tĩnh: “Ta chưa bao giờ chủ động đánh phù tu, quay về nói với đội trưởng của các ngươi, thể tu đứng đầu mà Xích Tiêu Tông các ngươi chọn, còn không bằng chó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play