“Không tính là quen biết.” Liên Mộ nghĩ nghĩ, nói: “Gặp mặt một lần. Tối hôm qua ta đã chọc tức hắn.”
Văn Quân lập tức trợn tròn mắt: “Hắn sống gần ngươi, sao ngươi không nói sớm? Chọc tức hắn thì nên gọi ta chứ.”
“… Hắn cũng có thù với ngươi sao?” Liên Mộ không khỏi cảm khái, không hổ là Văn Quân, đi đến đâu cũng có mấy kẻ thù.
Văn Quân nhỏ giọng nói: “Không phải ta gây sự trước. Thẩm Vô Tà kia từ nhỏ đã kiêu ngạo ngỗ ngược, dựa vào gia thế của mình để đắc tội với người khác khắp nơi, miệng hắn độc ác nhất Tây Bạch Hổ. Lúc nhỏ đánh nhau với ta không thắng được, còn khóc lóc gọi cha nương tới đánh ta.”
Cơ Minh Nguyệt cũng nghe thấy: “... Trẻ con nhà thế gia các ngươi đều ấu trĩ như vậy sao? Không phải được phụ mẫu rèn luyện từ nhỏ sao?”
Văn Quân đương nhiên sẽ không thừa nhận mình ấu trĩ: "Là hắn ấu trĩ, ta không hề gọi người tới.”
Bọn họ thảo luận mà không hề kiêng nể ai, người của Vô Niệm Tông đang đứng gần bọn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT