Hiện tại, gánh nặng mà Cơ Minh Nguyệt vứt cho nàng cũng không gây ra quá nhiều phiền phức. Con bọ cạp này thích ở lại chỗ nàng, dù sao nó cũng là thứ không biết kêu, ngày thường rất yên tĩnh, ban ngày chạy ra ngoài chơi, buổi tối sẽ đúng giờ quay về, không cần nàng phải lo lắng.
Vì mỗi buổi sáng nó đều đúng giờ ra ngoài, Liên Mộ coi nó như Linh Khí xem giờ di động, có thể gọi nàng dậy.
Sau khi Liên Mộ bị đánh thức, nàng chuẩn bị đi tới thiện đường ăn cơm như thường lệ, nhưng vừa đi vừa đi, lại cảm thấy có gì đó không đúng.
Nàng dừng bước, quan sát các đệ tử đi ngang qua, ai nấy đều nghiêm mặt, đi về cùng một hướng.
So sánh một chút, Liên Mộ trở thành người duy nhất đi ngược chiều tới thiện đường.
Liên Mộ phải lựa chọn giữa việc ăn cơm trước hay là đi theo xem thử, nàng dứt khoát chọn ăn cơm trước.
Nàng vừa mới ngồi xuống trong thiện đường, hai người nào đó đã không biết từ đâu xuất hiện, ngồi xuống bên cạnh nàng.
Liên Mộ đã quen rồi, theo bản năng muốn nói chuyện phiếm hai câu, vừa ngẩng đầu lên, liền sững sờ.
“… Làm sao vậy?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT