Hắn vỗ cây trà bên cạnh, tuyết rơi xuống, lộ ra những đường vân màu đỏ máu trên thân cây, Liên Mộ đã từng thấy cổ văn này, lúc đó trên cây đã hút máu thịt của Lục Phi Sương cũng có cổ văn như vậy.
Liên Mộ thấy hơi bất an, nàng chém một cây trà bên cạnh, vết thương lập tức chảy ra máu đen đỏ, tỏa ra ma khí nồng nặc.
“!!!”
Thì ra đây mới là nguồn gốc của ma vật!
Ma Thụ cần phải hút máu thịt của con người mới có thể sinh trưởng, nó có thể nuôi dưỡng nhiều ma vật như vậy, chắc chắn có rất nhiều người bị chôn vùi dưới lớp tuyết này.
"Ngươi tức giận sao?" Mạnh Đình Kính mỉm cười, hình như hắn đã đoán được suy nghĩ của nàng: "Có gì mà phải tức giận? Đối với thiên đạo, chỉ là một đám kiến hôi chết đi mà thôi, hồn phách luân hồi chuyển thế, cuối cùng vẫn sẽ quay về thế gian này. Mà ngươi mới là cái gai trong mắt thiên đạo, chỉ khi ngươi chết, nó mới để ý đến ngươi.”
“Những người này đều chết vì ngươi, để ngươi có thể đến thế giới này, ta đã tốn rất nhiều công sức.” Mạnh Đình Kính nói: “Ta đã đặc biệt chọn mấy thân thể phế vật để đón hồn phách của ngươi, nhưng ngươi còn cố chấp hơn ta tưởng, ngươi có thể bò dậy bằng thân thể tàn tạ này, đúng là khiến ta phải bội phục, ngươi xứng đáng là người đắc đạo.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT