Nhưng chỉ ở trong bát thì chưa đủ, nó quen ngủ cuộn tròn bên cạnh giao châu, nên nó đã theo bản năng đi tìm, nó chui tới chui lui trong tay áo Liên Mộ.
Liên Mộ không định đưa cho nó, lát nữa nàng sẽ đến ma quật, nhiều thêm một thứ để bảo vệ mình còn hơn là không có, để an ủi nó, nàng đã tùy tiện lấy viên đá tím mà Vi Sinh Minh đã tặng ra.
Viên đá tím này đã bị vỡ, Liên Mộ đã tự mình ghép lại, ngay sau đó, một kim nhãn văn thoáng hiện trên viên đá tím.
Liên Mộ sững người, nàng lại thử lần nữa, nàng xác nhận kim nhãn văn này giống hệt với kim nhãn văn mà nàng đã từng thấy.
“Vạn vật trên thế gian đều có vị trí của riêng mình, người sống chiếm vị trí, người chết thì vị trí sẽ trống, cứ luân phiên như vậy mới phù hợp với thiên đạo. Giống như bàn cờ, chỉ cần trong phạm vi quy tắc, thì cho dù đặt ở đâu, mỗi quân cờ đều sẽ có chỗ đứng.”
Lời nói của Các chủ Thiên Cơ Các lại vang lên bên tai, Liên Mộ nhìn chằm chằm viên đá bị vỡ trong tay, lúc này nàng mới thấy vết nứt này rất quen thuộc.
Nàng nhắm mắt lại nhớ lại Tinh Bàn mà Các chủ Thiên Cơ Các đã cho nàng xem ngày đó, thần châu màu tím và đỏ được đặt khắp bàn cờ, hình như nàng đã từng thấy bố cục này ở đâu đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play